May mà hắn kịp thời buông tay, nếu không một khi Nhung Âm mất đi lý trí, chắc chắn sẽ cào hắn đến mức rách cả mảng thịt. Hơn nữa, cái đuôi của giao nhân cũng không thể xem thường, dù không dùng hết sức chỉ cần vỗ nhẹ một cái cũng đủ để làm gãy vài chiếc xương sườn của hắn.
Nhân lúc Tông Chính Tiêu chưa kịp phản ứng, Nhung Âm dốc toàn lực bơi về hướng ngược lại, hận không thể thoát thân ngay lập tức, chạy trốn đến tận chân trời.
Thế nhưng, dù hồ nước có lớn đến đâu cũng có giới hạn. Chẳng mấy chốc, Nhung Âm đã chạm đến mép đình. Y vội bò lên bậc thềm, quay người lại nhìn, vốn tưởng rằng Tông Chính Tiêu sẽ đuổi theo. Nhưng ngoài dự đoán, hắn vẫn còn ở trong nước!
Trời đã gần tối, dưới ánh mặt trời mỏng manh còn sót lại Nhung Âm trông thấy bóng dáng kia trong làn nước.
Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng y cảm thấy bóng dáng ấy đang run rẩy.
Con người không giống giao nhân, không thể nín thở dưới nước quá lâu. Hơn nữa, lúc nãy Tông Chính Tiêu nhảy xuống theo y hoàn toàn không có động tác làm nóng cơ thể, như vậy rất dễ bị chuột rút.
Chưa kể, vừa rồi y còn cào Tông Chính Tiêu một cái… Lẽ nào đã gây ra vấn đề gì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT