Ông chăm chú nhìn sói con của mình, sau hơn hai năm không gặp, nàng đã từ một đứa trẻ trở thành một thiếu nữ, tu vi cũng đã bước vào Nguyên Anh kỳ. Dù so với yêu tộc nàng vẫn còn nhỏ bé, nhưng đã cao hơn Tô Ý Trí rồi.
Mười tám tuổi mà đã đạt đến Nguyên Anh kỳ!
Những nhãi con mười tám tuổi ở yêu tộc có kẻ còn chưa từng gặp dị thú, có đứa vẫn còn chạy quanh để đuổi bắt cái đuôi của chính mình, vậy mà tiểu tế tử của ông đã làm nên chuyện tại Tứ Cảnh, trở thành trưởng lão của Đan Đỉnh Tông!
Nghĩ đến những điều mình nghe được về nàng, Yêu Hoàng cảm thấy niềm tự hào tràn ngập trong lòng. Dù ông đã mất đi tiểu nữ nhi, nhưng sói con này quả thực xuất sắc, không hề bị dòng máu nhân tộc kia làm tha hóa.
“Được rồi.” Yêu Hoàng hài lòng cất hết những viên linh đan, nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Du Ấu Du: “Vết thương của ta đã hồi phục gần như toàn bộ, tia thiên lôi còn sót lại cũng đã tan biến, giờ chỉ cần giữ tu vi dưới mức Độ Kiếp là ổn rồi.”
Nói xong, ông nhẹ nhàng xoa đầu nàng rồi lại ném cho nàng một chiếc túi trữ vật: “Đây là những linh dược ngũ phẩm Yêu Đô thu thập được trong những năm qua, còn có hai gốc do Huyền Hồ phái cống nạp.”
Nếu ông không nói, có khi Du Ấu Du đã quên rằng Huyền Hồ phái vẫn phải dâng lên một gốc linh dược ngũ phẩm hàng năm...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play