Vì Sói Lớn sắp tới, mấy con mèo con chó cũng bị bắt đi tắm rửa, chải chuốt lại một lượt.
Đương nhiên, người làm việc này không phải là Du Ấu Du, mà là Khải Nam Phong và Tô Ý Trí. Hai người bọn họ thậm chí còn cẩn thận đến mức đi đổi lấy hai bộ đồng phục nội môn mới tinh từ chỗ trưởng lão nội vụ rồi thay bộ áo bào cũ dính đầy vết thuốc cũ kỹ ra.
Hành động này quả thật quá mức nhiệt tình, so với cảnh Du Ấu Du thảnh thơi ngồi nhấm nháp hạt dưa thì thật chẳng giống ruột thịt chút nào.
“Các ngươi không cần phải nhiệt tình đến vậy, mùi sói trên người ông ấy nồng lắm, ta đảm bảo ông ấy vừa đến cổng núi là ta đã ngửi thấy rồi.” Du Ấu Du nghiêm túc cam đoan với hai người.
Tuy nhiên, Khải Nam Phong và Tô Ý Trí vẫn kéo nàng ra cổng núi ngồi đợi, viện cớ rất hợp lý: “Nhỡ đâu ngoại tổ phụ thấy chúng ta ngoan ngoãn, vui vẻ liền cho mỗi người một ít tiền tiêu vặt thì sao?”
Hừ, nhiệt tình đến như vậy hóa ra cũng chỉ vì nhớ thương đến linh thạch!
Ba người bọn họ liền thay phiên công việc của đệ tử ngoại môn trông coi cổng núi, ngày nào cũng ngồi dưới chân núi mà ngóng ra bên ngoài. Hai người kia vừa canh gác vừa nghiên cứu đan phương mới, còn Du Ấu Du thì đã biến mất hai lần để đi vào tiểu thế giới trong chiếc nhẫn cổ để đấu trí với giới linh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT