Dưới bóng trăng nhạt, Thẩm Nam Chi gồng mình kéo lê thi thể vào sâu trong rừng cây. Khi ngoảnh đầu tìm kiếm, bóng dáng Lục Văn đã chẳng biết từ lúc nào đã biến mất.
Hắn rời đi khi nào, nàng không hay, chỉ cảm nhận một nỗi bất an len lỏi trong lòng. Lau vội vết máu vương trên khuôn mặt, Thẩm Nam Chi không dám chần chừ, vội hướng về cửa thành mà chạy.
Trở về Lục phủ đã là giờ Hợi. Màn đêm dày đặc che giấu nhiều thứ, đến cả mã phu cũng chẳng để tâm đến chiếc áo ngoài lệch lạc cùng cổ áo lấm tấm vết máu nàng chưa kịp xử lý sạch sẽ.
Bước chân nàng gấp gáp, băng qua sân viện tối đen, cẩn thận né tránh ánh mắt của hạ nhân, sợ bị ai đó nhìn ra dáng vẻ nhếch nhác của mình.
Thế nhưng, không một ai chú ý đến nàng, kể cả việc nàng trở về vào lúc nào. Trong viện, đến cả bóng dáng một người hầu đợi lệnh cũng không có.
Sự lạnh nhạt của Lục Hành dành cho nàng tự nhiên đã lan đến cả thái độ của đám hạ nhân. Không ai xem trọng nàng, chẳng ai buồn để tâm.
Bình yên trở về phòng, nàng không biết nên cảm thấy may mắn vì không ai bắt gặp, hay đau lòng vì sự thờ ơ lạnh nhạt đến rợn người ấy.
Thắp sáng ngọn đèn dầu, Thẩm Nam Chi chẳng muốn kinh động bất kỳ ai trong đêm khuya. Nàng sớm quen với cảnh tự mình lo liệu mọi việc.
Tay chân khéo léo, nàng đun nước, đổ đầy thùng gỗ ấm, đoạn quay về thay y phục, chuẩn bị gột rửa thân mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT