Lục Văn lặng lẽ nhìn Thẩm Nam Chi, ánh mắt lạnh lẽo như băng sương. Lúc này đây, ánh mắt hắn tựa như dao nhọn, vừa sâu thẳm vừa lạnh lẽo đến vô tình.
Nếu không vì sự xuất hiện bất ngờ của nàng, có lẽ hắn đã kịp nghe thêm nhiều điều quan trọng. Ấy vậy mà nàng lại đường đột tới, còn chất vấn hắn vì cớ gì ở đây.
Khoảnh khắc ấy, như thể những ký ức cũ từ quá khứ trỗi dậy, đâm vào lòng hắn nỗi đau không lời. Khi còn nhỏ, hắn bị mẫu thân bỏ rơi giữa núi rừng hoang vắng.
Đôi chân trần lê lết suốt ba ngày ba đêm để về đến nhà. Vậy mà khi đứng trước mặt mẫu thân, điều đầu tiên hắn nhận được lại không phải sự an ủi, mà là ánh mắt đầy kinh hoàng cùng câu hỏi nhẫn tâm:
“Ngươi sao lại ở đây?”
Lại như năm mười ba tuổi, hắn một thân một mình tiến vào kinh thành. Khi đối mặt Lục Quốc Công, vị trưởng bối duy nhất đáng lẽ phải bảo vệ hắn. Nhưng đổi lại, chỉ là ánh mắt rúng động và câu hỏi chẳng khác nào một lời phủ nhận tồn tại của hắn:
“Ngươi sao lại ở đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT