Bình thường, những buổi tiệc như thế này đều là sân khấu của hắn nhưng hôm nay hắn lặng lẽ đứng trong góc khuất như thế càng có nhiều người quen vây lại.
Chẳng mấy chốc, góc nhỏ hẹp này đã tụ lại cả một vòng người, còn bắt mắt hơn cả khi hắn đứng ở trung tâm sảnh tiệc. Mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào nhưng ngoài mặt đều tỏ ra an ủi: “Nhiễm Nhiễm, đừng lo lắng, dù cậu ta có trở về, chú và dì cũng sẽ không bạc đãi cậu đâu.”
Thẩm Tinh Nhiễm mỉm cười nhã nhặn: “Anh trai đã chịu khổ nhiều ở bên ngoài, ba mẹ bù đắp thêm cho anh ấy cũng là lẽ đương nhiên.”
Nghe những lời này, không ít người hiểu rõ mối quan hệ giữa hắn và Lục Nhiên thầm trợn mắt trắng lắc đầu ngán ngẩm.
Nói nghe sao mà êm tai, nếu thật sự rộng lượng như thế, cớ sao lại đồn rằng con ruột người ta là con riêng chứ?
Giả vờ cái gì, trà muốn chết.
Trong sự nịnh hót và ngầm hiểu lẫn nhau, có người tò mò hỏi:
“Nhiễm Nhiễm, lần này Cố Ninh Khải về nước, là để tìm cậu à?”
Thẩm Tinh Nhiễm chậm rãi thở dài: “Anh ấy tìm tôi thì được gì? Hôn ước của Cố gia là định với anh trai, tôi nên chúc phúc cho họ.”
Miệng thì nói chúc phúc người khác, nhưng chẳng phải hắn đã ngầm thừa nhận rằng Cố Ninh Khải về là để tìm mình sao?
Nhận ra ý tứ trong lời nói của Thẩm Tinh Nhiễm, thái độ của mọi người xung quanh lại bắt đầu thay đổi.
Thẩm Tinh Nhiễm nâng ly rượu, che đi khóe môi đang nhếch nhẹ.
Dù Lục Nhiên đã trở về thì sao chứ?
Hắn vẫn có được tình yêu của ba mẹ và hôn ước với Cố Ninh Khải của Cố gia. Hắn vẫn là cậu con út được cưng chiều nhất của nhà họ Thẩm.
Mọi người đều biết rõ chuyện này.
Sau khi Thẩm lão gia qua đời, tập đoàn Thẩm gặp khủng hoảng nhưng nhờ có sự giúp đỡ của Cố gia mà trụ vững được. Dù hiện tại Thẩm Tinh Dục lên nắm quyền và tập đoàn Thẩm bắt đầu khởi sắc, nhưng Thẩm Tinh Dục còn quá trẻ, cũng không có đủ huyết tinh thượng vị như vị gia chủ Kỷ gia.
(*Huyết tinh thượng vị : kiểu lên nắm quyền lực bằng máu hay sóng gió ghê gớm lắm.)
Do đó, Cố gia đối với nhà họ Thẩm rất quan trọng.
Cố Ninh Khải —người thừa kế tiếp theo của Cố gia lại một lòng một dạ với Thẩm Tinh Nhiễm.
Không ai muốn đụng vào Thẩm Tinh Nhiễm. Có người lại nhịn không được tò mò hỏi: “Cố ca chắc cũng sắp đến rồi nhỉ?”
Nói đến đây, gương mặt của mọi người đều hiện lên vẻ háo hức chờ xem kịch vui.
Hôm nay Lục Nhiên mới khó khăn lắm mới được nhà họ Thẩm thừa nhận. Người thừa kế Cố gia cũng vì Thẩm Tinh Nhiễm mà tới, không chừng còn muốn xé nát hôn ước năm đó đập thẳng vào mặt Lục Nhiên.
Trong khoảnh khắc rực rỡ nhất Lục Nhiên được nhận lại vào nhà họ Thẩm, gọi Cố Ninh Khải đến để tán cho cậu ta một cái tát.
Nước cờ này quả thật cao tay.
Xem ra cho dù Lục Nhiên được chính thức nhận lại, cuộc sống của cậu ta cũng chẳng dễ dàng gì. Ai nấy đang thầm gảy bàn tính trong lòng, có người cảm thán, có kẻ chờ xem kịch vui.
Đặc biệt là hai người vừa bị Lục Nhiên nói móc rằng răng còn dính rau và bị giật mất tóc giả. Nhưng đợi hoài đợi mãi, vẫn không thấy bóng dáng của Cố Ninh Khải đâu.
Ngược lại Lục Nhiên đã đi dạo trong bữa tiệc hết vòng này đến vòng khác. Bất kể ý nghĩ có suy nghĩ gì nhưng vào thời điểm này, thấy cậu thiếu niên lạc mất suốt mười lăm năm nay, ai nấy đều quan tâm hỏi thăm.
Chỉ trong chốc lát, Lục Nhiên đã dẫn theo chú chó của mình, gần như làm quen hết những người có tiếng trong bữa tiệc.
Một người trung thành với Thẩm Tinh Nhiễm siết chặt nắm đấm: “Nhìn cậu ta thế kia, tức chết đi được!”
Cũng có người thì thầm: “Sao anh Ninh Khải mãi vẫn chưa đến nhỉ?”
“Chẳng phải nói chuyến bay của anh ấy đã hạ cánh rồi sao?”
“Lẽ nào…”
Theo thời gian trôi qua, tiếng bàn tán xôn xao dần nhiều lên.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Thẩm Tinh Nhiễm cũng bắt đầu dấy lên nghi ngờ.
Lòng Thẩm Tinh Nhiễm thoáng dao động, vô thức nắm chặt tay, lấy điện thoại ra.
Phát hiện có cuộc gọi từ số lạ.
Khoảng thời gian gần đây, Thẩm Tinh Nhiễm đã rất quen thuộc với những số lạ này. Vì hắn kéo đen mọi phương thức liên lạc của Cố Ninh Khải, nên Cố Ninh Khải điên cuồng đổi số điện thoại để gọi cho hắn.
Thấy cuộc gọi đến, Thẩm Tinh Nhiễm bình tâm lại, tuy nhiên Cố Ninh Khải tới muộn như vậy, khiến Thẩm Tinh Nhiễm hơi bực mình.
Hắn vẫn không nhấc máy.
Cúp cuộc gọi, Thẩm Tinh Nhiễm lại liếc mắt quan sát những người xung quanh đang xì xào. Nội tâm cười lạnh một tiếng, chờ Cố Ninh Khải tới vả vào mặt đám người một cái mới được.
Chủ đề bàn tán lớn nhất trong bữa tiệc hôm nay chính là mối liên hôn giữa Cố gia với nhà họ Thẩm.
Đây hoàn toàn là do Thẩm Tinh Nhiễm cố ý sắp đặt. Từ mấy ngày trước, hắn đã tung tin Cố Ninh Khải về nước, dẫn dắt dư luận đến đề tài này.
Chính là để chờ đợi đến giây phút này!!!
Cố Ninh Khải xuất hiện, sẽ nói cho tất cả mọi người ở đây biết cho dù Thẩm Tinh Nhiễm hắn có là con nuôi, cũng không ai có thể xem thường hắn được.
Cố Ninh Khải sẽ làm cho Lục Nhiên mất mặt trước mặt mọi người, để mọi người thấy rõ vị trí của Lục Nhiên ở nhà họ Thẩm. Tóm lại đúng là một mũi tên trúng hai đích. Thẩm Tinh Mà đúng lúc này.
Một thân ảnh cao lớn chậm rãi từ cửa vào đi vào.
Thẩm Tinh Nhiễm trong lòng vui vẻ, đến rồi!
Hắn cố ý giả vờ không nhìn thấy, đưa lưng về phía cửa tỏ vẻ không biết gì tiếp tục nói chuyện với bạn bè. Chờ Cố Ninh Khải đi về phía hắn, mọi người điên cuồng nhắc nhở hắn.
Sớm thôi.
Thẩm Tinh Nhiễm thấy bạn bè xung quanh cũng đã chú ý đến bóng dáng ở lối vào.
Mắt của bạn bè bắt đầu trở nên đờ đẫn, miệng thì há to, cằm như rơi xuống đất.
Thẩm Tinh Nhiễm vừa ngạc nhiên vừa hài lòng.
Chẳng lẽ họ ngạc nhiên đến vậy sao? Xem ra phương thức xuất hiện lần này của Cố Ninh Khải rất đặc biệt. Thậm chí còn khiến những người trong giới, từng trải qua nhiều sự kiện, cũng phải thể hiện vẻ mặt như thế!
Thẩm Tinh Nhiễm không khỏi bắt đầu trông đợi. Hắn vẫn “bình thản” chờ ai đó nhắc nhở mình. Để khi quay lại nhìn Cố Ninh Khải, ánh mắt sẽ tỏ vẻ bối rối và hoảng hốt, ngây thơ trong sáng như con nai trong rừng vào sáng sớm!
Mà chắc chắn Cố Ninh Khải sẽ vội vàng thâm tình nắm lấy tay hắn!
Đến lúc ấy chắc chắn sẽ có ai đó chụp lại khoảnh khắc hắn xoay người nhìn Cố Ninh Khải. Thẩm Tinh Nhiễm đã diễn tập cảnh này trong đầu cả tám trăm lần.
Nhưng cứ đợi hoài đợi mãi...
Người xung quanh lần lượt đều bày ra vẻ mặt như cằm rơi xuống đất. Thế mà không ai lên tiếng nhắc nhở Thẩm Tinh Nhiễm cả.
Thẩm Tinh Nhiễm vừa gấp muốn chết vừa tò mò, Cố Ninh Khải rốt cuộc đã làm gì mà khiến mọi người kinh ngạc đến vậy.
Cuối cùng, có người liếc nhìn người đàn ông đang dần tiến lại gần, rồi lại nhìn Thẩm Tinh Nhiễm, lắp bắp nhắc nhở: “Tinh Nhiễm, Ninh Khải đến rồi... đó có phải là anh Ninh Khải không?”
Thẩm Tinh Nhiễm thuận nước đẩy thuyền xoay người lại, giả bộ hốt hoảng. Bóng dáng cao lớn, điển trai của Cố Ninh Khải lập tức lọt vào tầm mắt hắn.
Người đàn ông với đôi mày rậm và ánh mắt sắc bén, vẫn là hình ảnh mà Thẩm Tinh Nhiễm quen thuộc nhất. Vẻ mặt còn mang theo vẻ hoang mang và lo lắng không rõ nguyên nhân, y chang Thẩm Tinh Nhiễm đã tưởng tượng.
Hoang mang vì sợ bị hắn bỏ rơi. Lo lắng vì nóng lòng muốn gặp hắn.
Nhưng mà...