“Cha ơi, con về rồi!”
Thần thức bao phủ ngàn dặm bên ngoài nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ của đứa trẻ, vừa đến cửa nhà, đứa nhỏ vui vẻ đẩy cửa gỗ, mang theo hơi lạnh chui vào lòng phụ thân sưởi ấm, động tác vô cùng trôi chảy và thuần thục.
Nhìn kỹ, đứa nhỏ hôm nay không biết đi đâu về, khuôn mặt nhỏ có chút bẩn. Khổng tước có phần ghét bỏ.
Bùi Huyền bị ôm chính diện, hắn lấy ra một chiếc khăn ấm, lau mặt cho con trai bảo bối, chẳng mấy chốc lại là một cục bông trắng như ngọc đáng yêu. Diệp Thanh ôm ôm dính dính nũng nịu: “Cha ơi, con ở trên phố nhặt được một ca ca, huynh ấy trông rất đáng thương.”
Bùi Huyền từ từ cúi đầu xuống, “Con thích ca ca đó sao?” 
Hắn vô cùng kiên nhẫn, nhìn chăm chú vào khuôn mặt e thẹn của con trai nhỏ. Lúc này nếu có người dám nhìn thẳng vào mắt Bùi Huyền, sẽ phát hiện đôi mắt lạnh lùng kia, toát ra ý vị vô hạn, khiến người ta như lạc vào trời băng núi tuyết, một luồng hàn khí âm thầm lan tỏa.
Diệp Thanh nghiêng đầu suy nghĩ một chút, từ trái nghĩa của thích là không thích, đứa trẻ thành thực lại thích người đẹp, đương nhiên chọn thích rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play