Tô Dao mang theo Mộc Khanh Thần trở về Ngọc Sinh viện, sau đó bảo Chu ma ma cho đám người hầu lui xuống.
Chu ma ma nhìn hai người, thầm nghĩ dù bọn họ có gây rắc rối thì cũng chẳng làm ra cái trò trống gì, cứ thuận theo ý bọn họ đi, liền mang theo đám người hầu đi xuống.
Tô Dao rất có hứng thú nhìn đứa bé trước mắt, tuổi không lớn nhưng ánh mắt lại tràn đầy hung ác, khiến nàng bất giác nhớ đến những bạn nhỏ trong cô nhi viện kiếp trước.
Khi nàng còn nhỏ cô nhi viện càng như một tòa cô thành bị lãng quên, muốn thuận lợi sống sót thì phải làm cho viện trưởng vui, trở thành một thương phẩm đạt chuẩn...
Những đứa trẻ nơi đó cũng giống như Mộc Khanh Thần vậy, bị sinh hoạt tàn khốc của cuộc đời dần rèn dũa ra những gai nhọn sắc bén. Đương nhiên, những đứa trẻ đó cũng biết lúc nào nên thức thời, không giống hắn, chẳng ngụy trang một chút nào.
Mộc Khanh Thần không nói lời nào, Tô Dao cũng không mở miệng, cứ như vậy lẳng lặng mỉm cười nhìn hắn. Cuối cùng vẫn không kiềm chế được, hắn trừng mắt nhìn Tô Dao: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Tô Dao không đáp.
Mộc Khanh Thần nhíu mày, hung hăng nhìn chằm chằm Tô Dao, ánh mắt cùng vẻ mặt hoàn toàn không giống như một đứa trẻ mới sáu, bảy tuổi: "Ngã ngựa một lần, liền khiến cho đầu óc ngươi có vấn đề luôn rồi sao? Ngươi cho rằng đột nhiên thay đổi thái độ, sẽ khiến ta mang ơn đội nghĩa ngươi?"
Tô Dao thong thả ung dung ngồi trên ghế, nhìn đứa trẻ trước mặt toàn thân phòng bị, lộ ra ý cười ôn hòa: "Nhị đệ, hẳn là hôm nay đệ cố ý đụng vào người ta đi?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT