"Mẫu thân, con chẳng được ở trong phủ mấy ngày nữa nên muốn thường xuyên đến thăm người..." Tô Dao nói, ngón tay kéo kéo chiếc khăn tay trong tay, có vẻ rất ngượng ngùng.
Vinh Vương phi khẽ gật đầu đáp ứng: "Nơi này là nhà của con, thân thể khỏe mạnh muốn làm cái gì cũng được."
Tô Dao cao hứng lại cùng Vinh Vương phi nói thêm mấy câu, thấy sắc mặt bà ta mệt mỏi liền đứng dậy cáo từ, chỉ là trước khi đi còn không quên nhắc Vinh Vương phi đưa quần áo cho nàng.
Sau khi Tô Dao đi ra ngoài, Mộc Nghi Hoa chầm chậm đi ra từ sau bức bình phong, chỉ vào bộ ấm trà Tô Dao vừa sử dụng trên bàn, quay đầu phân phó Chu ma ma: "Lấy xuống đem vứt đi."
Nàng sợ bẩn!
Chu ma ma vội vàng tiến lên đem bộ ấm trà thu lại, kính cẩn lui xuống.
Khóe môi Mộc Nghi Hoa mỉm cười: "Lúc trước nghe mẫu thân nói Tô Dao lớn lên rất giống con, trong lòng con còn có chút do dự. Nhưng bây giờ xem ra, nàng ta giống con khoảng bảy phần, ba phần còn lại là do cách ăn nói và khí sắc, chỉ cần giáo dưỡng một thời gian sợ là con còn kém nàng ta."
"Nói nhảm cái gì vậy, chỉ là một nha đầu thôn quê, có thế nào cũng sẽ không thể biến thành phượng hoàng."
Mộc Nghi Hoa bật cười, tựa hồ chỉ là vừa thuận miệng nói, nhưng trong lòng lại thập phần âm trầm: Quả thực Tô Dao kia có điểm gì đó đặc biệt nổi bật, rõ ràng cùng là mắt đen, nàng ta lại trông thuần túy hơn một chút, rõ ràng cùng là đuôi khóe mắt hơi nhếch lên, vòng cung và hướng nhếch lên càng thêm tinh xảo hoàn mỹ hơn...

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play