Tạ Ngạn Phỉ: “???” Má nó chứ, bản vương nói “lấy thân đền đáp” là huynh đền chứ không phải bản vương đền đâu!
Tạ Ngạn Phỉ đột nhiên có cảm giác như mình đã tự tắm rửa sạch sẽ rồi tự chui vào ổ chờ người tới xơi…
Vì thế, kế hoạch chia phòng ngủ vốn nói rõ ràng lại một lần nữa thất bại. Sáng sớm hôm sau, Tạ Ngạn Phỉ thức dậy với bộ dạng ủ rũ, chẳng buồn nói chuyện. Y thầm nghĩ, đã làm thư sinh thì phải giống thư sinh chứ. Từng thấy thư sinh yếu đuối nào lại biết võ công chưa? Đã thấy thư sinh văn nhược nào không bị yêu quái quyến rũ mà ngược lại còn có sức mạnh phi thường, vác người ta đi như đồ vật chưa? Còn nữa, một tên thư sinh vớ vẩn lại dám làm vậy với một vị Vương gia, quá đáng!
Đợi đến khi Tạ Ngạn Phỉ bớt giận một chút, Bùi Hoằng biết điều đưa cho y một chén trà, dịu dàng nói: “Là ta sai rồi.”
Tạ Ngạn Phỉ hừ mạnh một tiếng, nhưng cũng nhận lấy trà uống một ngụm, rồi vẫn tiếp tục lơ đẹp hắn.
Bùi Hoằng lập tức nói chiều theo: “Tối nay người làm thư sinh.”
Tạ Ngạn Phỉ từ từ quay đầu lại, nheo mắt: “Thật không? Loại thư sinh võ công cao cường sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT