Phùng Sính lặp lại những lời đã nói trước đó, tri phủ cũng giải thích sơ qua tình hình vụ án. Đặng phu nhân tuy đã sớm biết chuyện, nhưng vẫn không kiềm được mà khóc đến đỏ cả mắt, muốn lao lên liều mạng với Nghi Muội:
“Con ta rốt cuộc có thù hận gì với ngươi mà ngươi lại đối xử với nó như vậy? Nó còn trẻ như thế, còn chưa cưới vợ, sao ngươi có thể ra tay tàn độc đến vậy chứ?!”
Nghi Muội từ đầu đến cuối vẫn chỉ lặp lại một câu:
“Ta không biết các người đang nói gì. Ta chỉ là một cô gái quê mùa, cả ngày không rời khỏi Phùng phủ, đến chữ cũng không biết một cái, ta không hại Đặng thiếu gia.”
Tạ Ngạn Phỉ nhìn chằm chằm vào nàng:
“Không biết chữ, nhưng lại biết võ công?”
Ánh mắt y liếc qua gương mặt đang lộ ra của nàng, một nửa khuôn mặt đã bị hủy, là vết sẹo do bỏng để lại, phủ gần hết nửa dưới khuôn mặt. Nếu chỉ che đi phần đó, lộ ra đôi mắt thôi, thì thực ra lại là một mỹ nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play