Nếu Đặng lão gia chưa từng viết bức thư gửi cho Ngọc cô nương, nhưng nét chữ lại là của Đặng lão gia, còn hai bức thư mời gửi cho Đặng công tử và Phùng Sính đều mang nét chữ của hai người đó, nhưng thực ra không phải do họ viết.
Vậy thì, kẻ thực sự giết Đặng công tử phải là người có thể nhận ra nét chữ của Đặng công tử, của Phùng Sính và của Đặng lão gia.
Chỉ cần bắt chước một trong ba người thì còn dễ, nhưng để bắt chước giống hệt cả ba người thì không chỉ cần thời gian dài quan sát, mà còn phải thường xuyên tiếp xúc với họ. Trừ Phùng Sính ra, thì chỉ còn lại Phùng phu nhân và Nghi muội.
Lúc đó Phùng phu nhân đúng là suýt chết đuối, được cứu sống là thật. Hơn nữa, Phùng Sính là con trai độc nhất của bà, bà không thể nào có lý do để hãm hại chính con ruột mình.
Vì vậy, loại trừ Phùng Sính và Phùng phu nhân, thì chỉ còn lại Nghi muội có thân thế không rõ ràng này.
Nếu giả sử hung thủ thực sự là Nghi muội, điều khiến Tạ Ngạn Phỉ không thể hiểu được là: rốt cuộc mối thù sâu đậm đến mức nào mới khiến nàng có thể nhẫn tâm đầu độc giết chết Đặng công tử, rồi lại giá họa cho Phùng Sính, người nghĩa huynh sớm tối ở bên, luôn coi nàng như muội muội ruột?
Tạ Ngạn Phỉ nhìn Phùng Sính vẫn chưa thể tin nổi rằng một người con gái yếu đuối, cô đơn, đáng thương như Nghi muội lại là hung thủ. Y thở dài một tiếng: “Ngươi không muốn biết rốt cuộc nàng đã đầu độc thế nào sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play