Quỷ Lãnh không nhìn nàng, chỉ nhận lấy trà rồi ngồi sang một bên. Trời vẫn còn nóng, chỉ là một chiếc áo khoác ngoài nên cũng chẳng sao, hắn lạnh nhạt nói: “Không cần đâu.”
Nghi Muội không biết trong lòng đang nghĩ gì, đôi tai lộ ra ngoài khăn che mặt đỏ ửng, khẽ "vâng" một tiếng rồi xoay người trở về phòng.
Ảnh Thanh vốn đang uống trà, chẳng biết từ lúc nào đã dừng lại, ánh mắt lướt qua Quỷ Lãnh đối diện, sau đó lại dừng trên người Nghi Muội vừa vào trong. Cuối cùng hắn ta lại cúi nhìn chén trà trong tay mình, vừa nãy còn cảm thấy khát, giờ lại thấy trà này vô vị, uống vào nghẹn cả họng.
Chẳng bao lâu, Nghi Muội lại bước ra. Nàng không dám ngồi, chỉ đứng cách đó không xa, đôi mắt hoe đỏ, siết lấy vạt áo, không biết nên mở miệng thế nào:
“Đa tạ các vị đã cứu giúp. Nếu không có các vị, e là hai người chúng tôi đã mất mạng rồi.”
Tạ Ngạn Phỉ mời nàng ngồi xuống, nói:
“Thực ra chúng ta cũng đến để tìm hai người, chỉ là tiện tay cứu giúp thôi.” Trong lòng y thầm nghĩ: Không biết lần này cứu được Nghi Muội và Phùng phu nhân có tính là tăng điểm sinh mệnh không nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT