Tạ Ngạn Phỉ không nhịn được bật cười, sở thích này của thế tử xem ra vẫn không thay đổi: “Có phải cũng đặc biệt thích chơi cờ một mình không?”
Ngôn Trung thì chưa từng thấy chuyện đó, chỉ thấy Hoàng thượng ngày đêm chỉ chăm chăm khắc gỗ, nhưng vẫn cắn răng gật đầu: “...Phải.”
Tạ Ngạn Phỉ yên tâm, thế tử vẫn là thế tử của trước kia.
Y cứ thế mà đi dạo tùy ý, sau lại không biết đi đến đâu, Ngôn Trung cuối cùng cũng không nhịn được nữa lên tiếng ngăn cản: “Chủ tử, phía trước là hậu cung rồi.”
Tạ Ngạn Phỉ: “Bên trong có… phi tần không?”
Ngôn Trung nghe ra ý tứ trong lời nói, lắc đầu: “Không có ạ, trước khi đăng cơ hoàng thượng đã giải tán hậu cung. Nhưng vẫn có một số người không chịu rời đi, tìm chỗ hẻo lánh trong hậu cung để ở lại. Sau khi hoàng thượng đăng cơ, chưa từng bước vào đó, nhưng dù sao cũng là người của tiên đế để lại, sợ lỡ mà mạo phạm thì...”
Tạ Ngạn Phỉ nghe hiểu, cũng không đi sâu vào nữa, quay một vòng rồi cảm thấy mệt, trở về tẩm điện nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT