Khoảng chừng hơn 5 giờ chiều, rốt cuộc Vân Chúc cũng đói. 
Cậu đỏ mặt nói với Tịch Luật Tu, muốn ăn bát canh viên đã nhìn thấy hồi trưa.
Về lý do tại sao không đói bụng, lời của 003 khi đó, khiến Vân Chúc hết sức để ý.
Chuyện khó mở miệng như vậy, lại bị nó nói ra một cách nghiêm túc, nên càng cảm thấy xấu hổ hơn.
Để Vân Chúc yên tâm, buổi chiều 003 lặng lẽ gửi một ít tài liệu qua, Vân Chúc chỉ liếc qua hai lần liền lập tức đóng lại. 
Dù sao cậu không cảm thấy khó chịu chỗ nào... Trong tài liệu hình như nói rằng, làm những chuyện đó với Tịch Luật Tu, lại là có lợi, chẳng qua hiệu quả kém xa so với máu rồng.
Hơn nữa Vân Chúc là một cây nấm, nếu cậu là một người bình thường, cảm thụ có lẽ sẽ khác đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play