Có thể nghe ra được Vân Chúc đang khen mình, tâm trạng Tịch Luật Tu rõ ràng tốt lên, cúi đầu ngửi lấy mùi hương nơi cổ Vân Chúc, nhẹ nhàng cắn một mảng da nhỏ.
Vân Chúc đã từng nói không được cắn cậu, nhưng dạy mãi Tịch Luật Tu chẳng chịu sửa, còn luôn thích liếm láp hệt như động vật.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, sẽ không thực sự cắn đau Vân Chúc, nên cậu liền không ngăn lại.
Nghỉ ngơi một lát, Vân Chúc ngẩng đầu nhìn lền sắc trời, tính toán đêm nay sẽ trở về.
Cậu hôn nhẹ Tịch Luật Tu, nói: “Chúng ta đi bên kia đi.”
Trên đường đi, Vân Chúc tiện tay hái được hai chùm anh đào.
889 không ở bên cạnh, bốn cây nấm không tìm thấy cậu và Tịch Luật Tu, chắc chắn sẽ không rời khỏi căn nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT