Mặt của Vân Chúc cũng đỏ bừng lên, mắng một câu vẫn chưa đủ, cậu nhặt hòn đá dưới đất ném về phía Tịch Luật Tu.
Đây cũng đâu phải như lúc trước làm nhiệm vụ, giờ bọn họ đã không còn là bạn đời nữa, sao có thể chỉ ôm một cái liền...
Hòn đá trúng vào vai Tịch Luật Tu, hắn vẫn ngồi trên bãi cỏ, ánh mắt trầm tư nhìn chằm chằm vào gò má đỏ bừng của Vân Chúc.
Hắn thoạt nhìn rất bình thản, không chút nào che giấu suy nghĩ của mình.
Bị Tịch Luật Tu nhìn chằm chằm, mặt Vân Chúc lại càng đỏ hơn, cậu đang định tức giận bắt hắn nhắm mắt lại, thì chợt nghe hắn hỏi: “Có đói không?”
Nghe thấy vậy, Vân Chúc không nói gì, chỉ ngoan ngoãn gật đầu.
Từ lúc bước vào phó bản đến giờ, cậu chỉ ăn mấy quả dại, dù biến về biến về bản thể tiêu tốn ít năng lượng hơn, nhưng vẫn sẽ đói, chưa kể lúc nãy bị người truy đuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT