"Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Nay nghe Vệ Dương hầu Vệ Bàng chi nữ Vệ Nghi hiền thục đại phương, ôn lương đôn hậu, phẩm mạo xuất chúng, trẫm nghe thấy rất vui mừng. Hiện Hoàng trưởng tôn Ân Sách đã mười lăm tuổi, đến tuổi thành thân, cần chọn hiền nữ để phối. Lúc này Vệ Nghi vẫn là khuê nữ trong phòng, thật sự xứng đôi với Hoàng trưởng tôn, để thành nhân duyên mỹ mãn, đặc biệt ban Vệ Nghi làm chính phi của Hoàng trưởng tôn. Mọi lễ nghi do Lễ Bộ và Khâm Thiên Giám phối hợp lo liệu, chọn ngày lành để cử hành hôn lễ. Khâm thử.”
Một đạo thánh chỉ bất ngờ giáng xuống đầu Vệ Nghi.
Vệ Nghi cầm thánh chỉ, cúi mắt trầm tư. Vệ Nhã thong thả bước đến, giọng điệu châm chọc: “Tỷ tỷ thật có phúc, có thể gả cho Hoàng trưởng tôn.”
Vệ Nghi thần sắc bình thản, nghiêng đầu một chút, ánh mắt thuần khiết: “Ta sao lại không nhớ mẫu thân ta còn có một muội muội. Mẫu thân ta là Trưởng công chúa, là con gái của Hoàng đế đương thời, còn mẫu thân của ngươi là gì? Nếu ngươi không rõ, có thể đi hỏi Liễu Di nương.”
Vệ Nhã ghét nhất bị người khác nhắc đến thân phận của mình, liền giơ tay định tát xuống.
Vệ Nghi giữ lấy tay nàng ta, dưới lớp mạng che, đôi mắt thiếu nữ ánh lên vẻ sắc bén: “Ngươi chắc chắn muốn đánh? Hiện tại ta là chính phi đã được chỉ định của Hoàng trưởng tôn, ngươi nói xem, nếu ngươi đánh ta bị thương, ngươi sẽ như thế nào? Trước đây ta không muốn so đo, nhưng giờ đây dù chết ta cũng phải kéo theo một kẻ đệm lưng.”
Vệ Nhã chưa từng thấy Vệ Nghi với ánh mắt như vậy, cao cao tại thượng, mang theo sự áp bức, lạnh lẽo không một chút ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT