Ân Âm che miệng, không ngăn nổi tiếng khóc.
Ba năm qua, họ đã chịu đựng biết bao nhục nhã, vậy mà hai đứa con vẫn ngoan ngoãn, hiểu chuyện đến mức làm người ta đau lòng.
“Gia nhi, con và Nghi nhi phải tự bảo vệ mình, nương nhất định sẽ sớm trở về. Con yên tâm, những gì thuộc về chúng ta, nương nhất định sẽ đòi lại. Còn những kẻ đã ức hiếp các con, nương cũng sẽ bắt chúng phải trả giá.”
“Vâng.” Vệ Gia nhẹ nhàng đáp lại. Hắn chẳng mong cầu gì nhiều, chỉ cần nương trở về là tốt rồi.
Ân Âm giải thích về bộ văn phòng tứ bảo trên bàn. Giờ Vệ Gia không thể tìm tiên sinh học, nhưng Ân Âm có thể dạy hắn qua truyền thanh. Đi qua biết bao thế giới, học thức và tài năng của Ân Âm có thể sánh ngang với các bậc đại nho.
“Viên giải độc đan đó, con tìm cơ hội đưa cho biểu ca con uống.” Trong tay Vệ Gia đột nhiên xuất hiện một chiếc hộp nhỏ. Hắn mở ra, bên trong là một viên thuốc xanh biếc trong suốt.
Vệ Gia lập tức nhận ra điều gì, sắc mặt hơi trầm xuống: “Nương, ý nương là biểu ca bị hạ độc sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play