Vệ Nghi không thể làm trái ý huynh trưởng, đành lấy thêm một cái bát và muôi.
Để tiện chăm sóc cho Vệ Gia, người có đôi chân không tiện, Vệ Nghi thường xuyên qua lại phòng hắn. Ăn uống cũng đều ở đây.
Một bát cháo nấu nhuyễn, mỗi người chia một nửa bát.
"Đại ca, để muội đút cho huynh ." Vệ Nghi quan sát sắc mặt của Vệ Gia nói.
"Không cần, ta tự làm được." Hắn đưa tay nhận lấy bát cháo. Bệnh tình của hắn rất nặng, trong người không có nhiều sức, bát cháo đối với hắn trở nên khá nặng. Vừa cầm lấy bát, tay hắn run lên, bát cũng nghiêng vài phần.
Vệ Nghi vội vươn tay đỡ lấy, nhưng Vệ Gia đã kịp nâng bát lên trước, nhẹ giọng nói: “Không sao.”
Khi cháo vào miệng, một vị ngọt thanh lạ lẫm tỏa ra trên đầu lưỡi, Vệ Gia vô thức nuốt xuống, cháo chảy xuống cổ, mang theo dòng ấm áp, như một luồng nhiệt lan tỏa khắp lục phủ ngũ tạng, Vệ Gia ngẩn người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT