"Không phải thế thì là gì, chẳng lẽ Khả Khả lại nói dối sao?" Hứa Hoan Hoan còn chưa kịp trả lời, thì bà Hứa đã cao giọng lên cắt ngang, lườm Hứa Sở Văn một cái.
Hứa Khả Khả khóc dữ dội hơn, nức nở nói: “Bà, anh ơi, đừng cãi nhau vì cháu, xin lỗi, tất cả là lỗi của cháu.”
Hứa Sở Văn vốn đã mềm lòng khi thấy Hứa Khả Khả khóc, nay lại bị bà Hứa quát một câu, lòng cậu cũng nghiêng hẳn về phía Hứa Khả Khả. Dĩ nhiên, cậu cũng tin lời bà Hứa, rằng Hứa Khả Khả sẽ không lừa cậu.
Bà Hứa ôm chặt lấy Hứa Khả Khả, không ngừng than thở: “Đừng khóc, Khả Khả của bà đừng khóc, cháu có lỗi gì đâu, cháu có lòng tốt, nhưng đôi khi lòng tốt lại chẳng được đền đáp. Trên đời này lắm kẻ lòng lang dạ sói lắm.”
Những giọt nước mắt của Hứa Hoan Hoan lặng lẽ rơi xuống đất. Những lời mắng nhiếc đầy ẩn ý của bà Hứa như nhắm thẳng vào cô, khiến cô không biết phải làm sao và cảm thấy vô cùng ấm ức.
Cô không làm, cô không hề đẩy Hứa Khả Khả, cũng không làm cho Hứa Khả Khả khóc.
Cô nhìn sang Hứa Sở Văn, người anh trai mà cô tin tưởng, với ánh mắt đầy hy vọng, cố gắng diễn tả bằng tiếng "ư ử" của mình và lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play