Bà Hứa vội vàng đi vào ôm chặt Hứa Khả Khả vào lòng: “Ôi chao, Khả Khả của bà, sao lại khóc vậy?”
"Sao lại khóc, đừng khóc nhé, nếu cháu khóc thì tim bà sẽ vỡ tan ra mất. Cháu nói đi, có phải có ai bắt nạt cháu không?" Giọng bà Hứa hơi cao lên, ánh mắt nhìn vào Hứa Hoan Hoan, người đang đứng ngẩn người bên cạnh.
Ánh mắt sắc lạnh và biểu cảm nghiêm nghị của bà làm Hứa Hoan Hoan giật mình, cơ thể càng trở nên cứng ngắc.
"Chẳng lẽ cháu đã bắt nạt Khả Khả?" Mặc dù là câu hỏi, nhưng trong lòng bà Hứa đã chắc chắn rằng Hứa Hoan Hoan chính là người đã bắt nạt Hứa Khả Khả.
Hứa Hoan Hoan vội vàng lắc đầu biểu thị rằng mình không có.
“Ở đây chỉ có cháu, không phải cháu thì còn ai khác, có phải cháu nghĩ Khả Khả không phải là con ruột của gia đình này nên có thể bắt nạt con bé không? Bà nói cho cháu biết, dù thế nào, Khả Khả cũng là cháu gái của bà.”
Hứa Hoan Hoan mím môi, khuôn mặt hơi tái nhợt. Bị quát lớn, mắt cô tự nhiên ươn ướt, mờ đi vì có một lớp nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play