Nguyên chủ nuôi con cũng là một cao thủ, bốn đứa con, trừ đứa ngốc ra thì toàn là cực phẩm, có thể nói là một mạch tương truyền, lời nói đi đôi với hành động.
Khi Thẩm Phái Lâm nổi nóng, La Văn Hoa không dám nói gì nữa, cúi đầu ủ rũ đi ra ngoài.
Nghiêm Xảo Vân thấy mẹ chồng nổi giận, vội vàng nói giúp chồng: “Mẹ, Văn Hoa chỉ là người thật thà, anh ấy...”
“Lúc nó đánh con, mẹ thấy nó không thật thà chút nào.” Thẩm Phái Lâm nói thẳng một câu chặn họng.
Cô cũng thấy kỳ lạ, bị đánh mà còn cứ nghĩ đến việc nói tốt cho kẻ đánh mình.
Nghiêm Xảo Vân không dám nói thêm, cúi đầu làm việc, Lộc Tiểu Tuyết thì chỉ lo nhóm lửa, nhà này chưa bao giờ đến lượt cô ta mở miệng.
Chỉ có thằng ngốc là không cảm nhận được cơn giận của mẹ ruột, như cái đuôi nhỏ đi theo hỏi: “Mẹ, con ăn thêm một miếng được không, một miếng thôi, con muốn ăn nữa.”
Chậc! So ra thì thằng ngốc càng đáng yêu hơn.
Thẩm Phái Lâm nở nụ cười: “Được, cho con thêm một miếng nữa, nhưng đừng ăn nhiều quá, chừa bụng để ăn thịt kho tàu, tối nay mẹ nấu canh xương cho con uống.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play