La Văn Hoa cắn răng: “Anh, mẹ bảo em mang một tin đến cho anh. Từ nay về sau, mỗi tháng anh đều phải gửi tiền về nhà. Tiền dưỡng già của mẹ và tiền ăn mặc, học hành của các cháu, anh đều phải lo.”
“Cái gì?”
La Văn Tuấn nghi ngờ mình dậy quá sớm nên nghe nhầm.
La Văn Hoa đã mở lời thì nói một tràng như trút hết ra: “Mẹ còn nói, nhà mình nuôi anh ăn học bao nhiêu năm không dễ dàng gì. Bây giờ anh tốt nghiệp rồi, có lương rồi, thì phải báo đáp gia đình.”
“Không thể để anh ở thành phố ăn ngon uống sướng, còn cả nhà chúng ta ở dưới quê ăn cám uống nước. Anh, anh đưa tiền tháng này cho em trước đi, em mang về cho mẹ để dễ ăn nói.”
La Văn Tuấn tức đến bật cười: “La Văn Hoa, em nói linh tinh cái gì vậy. Mẹ sao có thể nói ra những lời như thế. Chẳng lẽ em ghen tị anh có việc làm, nên cố ý mượn danh nghĩa của mẹ để tống tiền.”
“Anh nói cho em biết, hành vi của em rất tệ, nếu anh báo công an, em sẽ phải đi tù.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play