La Văn Hoa suy nghĩ một chút, cảm thấy hình như đúng thật.
Thẩm Phái Lâm tiếp tục nói: “Anh cả con là sinh viên đại học, bây giờ đã vào nhà máy làm việc, lại còn ôm đùi chủ nhiệm, tiền đồ của nó mẹ không cần lo lắng.”
“Em gái con gả vào thành phố, chồng nó là người có bản lĩnh, mẹ cũng không cần lo lắng. Còn em trai con, thôi, đừng nhắc đến nữa, chỉ có con, La Văn Hoa, con thật sự khiến mẹ phải lo lắng nhiều nhất.”
La Văn Hoa vỗ trán: “Mẹ, là do con không có bản lĩnh, khiến mẹ phải lo lắng rồi.”
Nghe lời mẹ nói, La Văn Hoa vừa thấy hổ thẹn, vừa không còn mặt mũi nào. Ngoài em trai út là thằng ngốc ra, trong bốn anh chị em thì anh ta là người kém cỏi nhất, không ngẩng đầu lên được.
“Không có bản lĩnh thì cũng thôi đi, trên người con lại còn có đủ thứ thói xấu.”
Thẩm Phái Lâm bẻ ngón tay: “Ở nhà thì đánh vợ, ra ngoài thì hèn nhát. Trong thôn hễ có việc gì cần bàn bạc, con đến một tiếng cũng không dám hó hé. Về nhà thì lại diễu võ dương oai với vợ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT