Lại nghĩ đến việc mẹ ruột vì con dâu mà muốn ra tay với con ruột, nếu cứ tiếp tục thế này thì còn ra thể thống gì.
La Văn Hoa nghiến răng: “Đánh bằng cành liễu thật sự có tác dụng không? Lỡ mà không hiệu quả thì sao?”
Bà Vương nhấn mạnh: “Cậu tới đầu thôn, nhớ chọn một cành liễu thật già và to, loại có niên đại mới hữu hiệu.”
“Trên đường về, cậu phải vừa đi vừa niệm ‘Đại từ đại bi Quán Thế Âm Bồ Tát phù hộ’. Về tới nhà thì cứ mạnh tay mà đánh, đánh càng mạnh mẹ cậu tỉnh càng nhanh, yên tâm đi, cách này là tổ truyền, chưa từng sai bao giờ.”
Năm đó lúc đánh dẹp, bà già nhà họ La không ít lần ra tay độc ác với bà ta, hôm nay cũng đến lúc để bà ta nếm thử mùi vị bị đánh đập.
Bà Vương cười lạnh trong lòng, chỉ chờ La Văn Hoa về nhà ra tay với mẹ ruột. Đến lúc đó, bất kể là bà già nhà họ La bị đánh phục hay La Văn Hoa gặp xui, bà ta đều vui vẻ.
Đó gọi là "ác nhân có ác nhân trị".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT