Không ngờ thứ chờ đón cô ta lại là cái tát như quạt mo của chồng.
Nghiêm Xảo Vân loạng choạng ngã xuống đất, bát cơm chan canh nóng hổi đổ hết lên người cô ta.
La Văn Hoa lại chẳng có chút xót thương nào, chỉ tay vào cô ta chửi mắng om sòm: “Cô lấy cái thứ cám lợn này định lừa ai hả? Ông đây dù có chết đói cũng không thèm ăn cơm thừa canh cặn của mấy người. Mẹ kiếp, lúc nãy ăn thịt sao không nhớ đến tôi? Tôi thấy cô ăn ngon lành lắm mà.”
Nghiêm Xảo Vân ôm mặt khóc: “Em vốn định để lại một miếng cho anh, nhưng bị em chồng giành mất rồi.”
“Khóc, khóc, khóc, suốt ngày chỉ biết khóc, khóc đến mức cái nhà này nghèo rớt mồng tơi. Từ ngày cưới cô về, ông đây chưa có ngày nào sống yên thân, cô còn không bằng chị dâu, ít ra chị ta còn đẻ được con trai cho anh cả, còn cô thì chỉ toàn đẻ ra thứ bồi tiền.”
“Nếu không phải cô không đẻ nổi con trai, không được mẹ thích, bà ấy có mắng tôi không? Đúng là xui xẻo.”
Đang lúc giận sôi máu, La Văn Hoa không nể nang gì mà ra tay đánh đập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT