Lúc lấy lại tinh thần, nhìn sang thì thấy Thẩm Sơ lại cùng Tạ Thời Minh tiếp tục đi trêu mèo chọc chó.
Bắt được con nào là ôm con đó, chộp con này, bế con kia, ngồi thụp xuống một cái là tròn vo hơn cả mấy con mèo con chó con, đã thế lại còn rất “đa tình”, chẳng giữ kẽ chút nào, bị cái đuôi nào ngoắc qua là lại lon ton chạy theo con khác.
Cậu ta mới không thèm chạy theo chơi đâu, không thì cún con nhà cậu ta lại ghen mất.
Tạ Tuấn Trạch không ngờ nhà Tề Nguyên Tư cũng nuôi chó, mà trông có vẻ rất thích nữa. Nghĩ đến mấy lời mình nói trước đó, cậu ta chợt nhận ra hình như mình đã lỡ lời.
Nhất là khi nãy Tề Nguyên Tư gọi Thẩm Sơ và Tạ Thời Minh lại, đột nhiên hỏi mấy câu kia…
Khi đó Tạ Tuấn Trạch thấy hơi ngượng ngùng, tim đập loạn lên, còn hơi buồn bực và xấu hổ, cảm thấy mất mặt vô cùng.
Thế nên lúc này nghe Tề Nguyên Tư cứ lải nhải mãi, Tạ Tuấn Trạch bèn bắt đầu khen chó của Tề Nguyên Tư, hỏi có phải rất đáng yêu, rất đẹp không, cậu ta cũng thích chó con lắm, không biết có thể gặp thử chó nhà Tề Nguyên Tư để biết trông như thế nào không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play