"Không có bằng chứng thì đúng là không có bằng chứng thật, nhưng có lúc cũng chẳng cần bằng chứng làm gì.”
Trải nghiệm trong quá khứ khiến giọng nói của Tạ Thời Minh luôn mang theo vẻ sắc bén: “Cậu có thể về nói với mẹ cậu rằng, cho dù tôi có là sao chổi, là tai họa đi nữa, thì nhà các người cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu. Tiền bán nhà cũ, bệnh tình của ba tôi, cùng những chuyện trước kia, tôi đều nhớ rất rõ.”
“Nếu bà ta không muốn bước theo vết xe đổ của Tạ Văn Dũng – đâm người rồi bỏ trốn, bị người ta tìm đến tận cửa, cuối cùng không thể hòa giải riêng mà bị ép đến mức ngồi tù – thì tốt nhất đừng làm chuyện thừa thãi. Nếu không thì…”
Tạ Thời Minh nhìn thẳng Tạ Tuấn Trạch, nghiêm túc nói: “Thì báo ứng của các người sẽ đến sớm hơn đấy.”
Nói xong, hắn chẳng thèm để ý xem Tạ Tuấn Trạch có biểu cảm gì, phản ứng gì, nắm tay Thẩm Sơ quay người bỏ đi.
Thẩm Sơ đi theo sau Tạ Thời Minh, đôi mắt dần trợn tròn vì kinh ngạc— tình huống gì thế này?
Chẳng lẽ những điều Tạ Tuấn Trạch nói là thật—ba của cậu ta, Tạ Văn Dũng, cuối cùng phải vào tù, còn mẹ con Chúc Phương Trân thì bị ép đến mức không thể ở lại huyện C nữa… Những chuyện này, thực sự có liên quan đến Tạ Thời Minh sao?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play