Thẩm Sơ lắc đầu, rồi lại hỏi: “Vậy trước mỗi bữa ăn, ông có hỏi anh cả, anh hai với anh ba muốn ăn gì không?”
“Không nói chuyện ăn uống nữa, ông có biết trên mặt anh cả có lúm đồng tiền giống ba không? Mặt anh trai cũng có đó, một cái bên trái, nhàn nhạt thôi. Còn ông nội thì cháu không biết, vì ông nội chẳng bao giờ cười cả.”
Thẩm Tùng Quốc sững người, bất giác quay sang nhìn Thẩm Sóc và Tạ Thời Minh, rồi lại liếc qua Thẩm Minh Châu.
Lúc này, Thẩm Minh Châu không cười.
Hay phải nói là, từ khi trở về nhà cũ, dường như ông chưa từng thấy con trai mình cười?
Rõ ràng ông còn nhớ, trước đây con trai ông rất hay cười…
Mà trên mặt Thẩm Sóc có má lúm đồng tiền… đứa trẻ đã ở bên ông mười bốn năm, thế mà ông lại… Và những câu hỏi của Thẩm Sơ, thậm chí cả những câu chưa kịp hỏi – nếu tiếp tục hỏi, liệu ông có trả lời được không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play