Đoạn Viên Viên không phục chuyện biểu ca nói như vậy là “khó”. Nàng đâu phải hoa màu, sao có thể nói trồng trọt cho nàng là khó được?
Nàng cũng biết đối với một vị đại thiếu gia như Ninh Tuyên, việc vì một nữ nhân không liên quan mà cúi người xuống nghịch bùn đất đã là chuyện rất khó khăn rồi.
Nhưng những gì nàng làm vì muốn gả cho hắn chỉ có hơn chứ không kém, nói rồi Đoạn Viên Viên kéo tay áo hắn, chỉ vào lớp lót áo thêu hoa văn non nước mây trời, nói: “Trước khi biểu ca trồng trọt cho muội đã có sẵn nền tảng trồng trọt rồi, còn muội thêu hoa cho biểu ca là bắt đầu từ con số không đấy!”
Trời biết mười ngón tay nàng đã phải chịu bao nhiêu đau đớn mới có thể hoàn thành một bộ y phục, nàng không biết nhiều kiểu thêu, nhưng Ninh Tuyên mặc ra ngoài tuyệt đối sẽ không mất mặt.
Nàng nghiêm mặt nói: “Công sức biểu ca bỏ ra để cưới muội tuyệt đối không nhiều bằng công sức muội bỏ ra để gả cho huynh.”
Đoạn Viên Viên cũng không phải cố chấp so đo chuyện này, nhưng nếu Ninh Tuyên luôn cho rằng bản thân là người bỏ ra nhiều hơn, sau này nếu nàng làm gì khiến hắn không vui, rất có thể sẽ bị quy chụp là “Ta đối xử tốt với nàng như vậy mà nàng lại phụ lòng ta”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play