Sử Bảo Sam biết Ninh Tuyên đang khéo léo để mình không phải ngại ngùng, tuy trong lòng còn muốn từ chối, nhưng cứ đôi co như vậy cũng bất nhã, bèn gọi người làm đi lấy nửa giỏ cá chạch vừa mới câu được sáng nay, dặn dò làm món ăn mùa xuân dùng với rượu.
Ninh Tuyên nói: “Không bằng ngươi chia cho ta nửa giỏ coi như quà cảm tạ.”
Sử Bảo Sam đảo mắt, quả nhiên vui vẻ gọi người lại, cười nói: “Trước đây chưa từng thấy huynh ăn món này bao giờ, chắc là tẩu tẩu thích. Vậy huynh cứ mang hết về đi, dọn đến nơi này rồi, đầu bếp trong nhà cũng không biết cách chế biến, đồ ngon cũng thành ra lãng phí.”
Ninh Tuyên đáp: “Ngươi cho ta hết rồi thì đệ muội của ngươi ăn gì? Thiếu nữ nào mà chẳng thích ăn cá tôm vào mùa xuân, đừng để ta mang tiếng về nhà khiến ngươi bị mắng một trận, vậy thì áy náy lắm.”
Nụ cười trên mặt Sử Bảo Sam nhạt dần: “Ta và nàng ấy bất đắc dĩ mới phải kết làm vợ chồng để giải quyết khó khăn cho nhau. Dù đối với nàng ấy hay đối với ta, chúng ta cũng chỉ là vật trang trí cho nhau mà thôi, căn bản không phải vợ chồng gì cả. Cho dù dâng tặng nàng ấy cả bầu trời sao, nàng ấy cũng chẳng vui vẻ hơn đâu.”
Ninh Tuyên không tiện hỏi nhiều, nhận lấy giỏ cá, nghĩ thầm lát nữa sẽ bảo Viên Viên gửi chút quà đáp lễ là được. Hắn vỗ vai Sử Bảo Sam, nói: “Đợi đến Tết Đoan Ngọ rảnh rỗi, ta lại mời hai người cùng ra ngoài một chuyến, đệ đệ vợ ta muốn đến kinh thành học hành, nếu ngươi có thể chiếu cố đệ ấy ở trường học thì ta vô cùng cảm kích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play