Sau khi bị sư tổ làm cho kinh ngạc liên tiếp, Đàm Phong bỗng nhớ ra điều gì đó, sắc mặt khẽ biến, lập tức hạ giọng nhắc nhở: “Sư tổ, không được tùy tiện bàn luận về Thiên Đạo sau lưng, coi chừng dẫn đến thiên kiếp!”
Nam Diên khẽ hừ một tiếng, sắc mặt hờ hững, tùy ý phán một câu: “Có gì mà không thể nói? Cái Thiên Đạo này thực sự phiền phức vô cùng, bao nhiêu chuyện đáng lo thì không lo, lại cứ nhằm vào mấy chuyện cỏn con.”
Tiểu Đường lẩm bẩm: “Diên Diên, đó là chuyện của trước kia mà? Bây giờ mặc kệ chúng ta có nhảy nhót thế nào, Thiên Đạo ba ba cũng chẳng buồn để mắt đến nữa đó.”
Nam Diên khẽ chớp mi, hừ một tiếng.
Tiểu Đường: Cái tiếng "hừ" này, sao mà có vẻ không cam tâm tình nguyện thế nhỉ?
Nhưng mà nhắc đến Thiên Đạo ba ba bây giờ, Tiểu Đường cảm thấy vô cùng thần kỳ.
Có khi nào Thiên Đạo ba ba nể mặt ẻm đáng yêu quá, nên mới mắt nhắm mắt mở bỏ qua không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play