Tấm vải bịt mắt đột ngột bị giật xuống, đôi mắt của nam tử áo trắng liền lộ ra trước ánh sáng. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đáy mắt y ánh lên một tia lạnh lẽo, nhưng ngay lập tức đã biến mất, thay vào đó là chút kinh ngạc gãi đúng chỗ ngứa, khiến cả người y trông vô hại vô cùng, chẳng khác nào một thư sinh yếu đuối vô tình lạc vào sào huyệt thổ phỉ.
Tiểu Đường: Chậc, sao đôi mắt này lại không giống với đôi mắt mà một tiểu tiên nam nên có nhỉ?
Hốc mắt của người này hơi sâu, ánh mắt trầm lắng, sâu thẳm. Đương nhiên, điều này chẳng ảnh hưởng đến nhan sắc của y, thậm chí còn hoàn mỹ đến mức phù hợp với gương mặt này vô cùng. Một mỹ nam với tư thế hiên ngang, dung mạo xuất sắc đến mức khó mà dời mắt nổi. Nhưng vấn đề ở chỗ, ánh mắt này hoàn toàn không giống với hình tượng tiên nhân thoát tục trong tưởng tượng của Tiểu Đường.
Theo như thống kê không đáng tin cậy của Tiểu Đường, những người có ánh mắt thế này, đại đa số đều là loại tâm cơ boy thâm trầm, khó lường!
Nam tử áo trắng thu hồi tầm mắt, ôm quyền với thiếu niên trước mặt: "Hẳn vị này chính là trại chủ? Nhưng lời ngài vừa nói, tại hạ thực sự không hiểu. Ta và gia nhân còn chưa đến chân núi đã bị các vị bịt mắt, giải lên đây, vậy làm sao có thể biết được bố cục trong trại? Ta thấy trại chủ mặt mũi hiền hòa, chắc hẳn là người công bằng, hôm nay ta nguyện ý bỏ tiền tiêu tai, xin trại chủ thả ta và gia nhân rời đi. Trên người tại hạ còn có việc gấp, thực sự không thể trì hoãn thêm."
Nam Diên gật đầu: "Được thôi."
Nam tử áo trắng nghe vậy thì nhẹ nhõm hẳn, cứ tưởng đối phương đã đồng ý thả mình đi, nào ngờ câu "Được thôi" kia còn chưa dứt lời, đã có vế sau: "Trương Đại Trụ, lục soát!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT