Khi Nam Diên đến, các nha hoàn và bà tử trong Doanh Hương Viện đã xếp thành hàng, ai nấy đều cúi đầu, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi.
Những căn phòng của hạ nhân cũng đã bị mấy bà tử do Vương thị dẫn đến canh giữ, chỉ chờ lệnh của bà ta là sẽ xông vào lục soát.
Vương thị nhìn thấy Nam Diên thì nhíu mày, thở dài: “Dao Nhi, đây là chuyện trong viện của con, vốn dĩ ta không nên nhúng tay vào. Nhưng cây trâm vàng đó là đồ ta thưởng riêng cho Tử Tô vì nàng ta hầu hạ con chu đáo.
Dù sao, đó cũng là vật được ban ra từ tay ta. Nếu không biết thì thôi, nay đã biết rồi thì ta không thể không quan tâm được.”
Nói xong, giọng Vương thị bỗng cao vút, bày ra dáng vẻ của đương gia chủ mẫu: “Thật không ngờ, ngàn phòng vạn phòng, cướp nhà khó phòng! Đường đường là phủ Quốc Công mà cũng xuất hiện cái loại tay chân không sạch sẽ như thế! Phủ này đã bạc đãi các ngươi chỗ nào, mà các ngươi lại dám làm ra chuyện trộm gà bắt chó này!
Chu ma ma, lát nữa tìm được kẻ trộm, trực tiếp đánh chết cho ta!”
Ở thời cổ đại, nô bộc đã ký khế ước bán thân thì trở thành tài sản của chủ nhân, có thể bị xử lý tùy ý theo ý muốn của chủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT