Nam Diên hỏi lại: “Ta nghĩ thế nào cơ?”
Côn nhấn mạnh ngữ khí: “Không phải vì ta không bắt được con mồi mà ta mới phải ăn cỏ đâu!”
Dù thú nhân trước mắt trông có vẻ dữ dằn, thẹn quá hóa giận như sắp hóa hổ và giương vuốt ra, nhưng trong mắt Nam Diên – một hung thú có bản thể còn to lớn vượt xa hắn – Côn chẳng khác nào một chú hổ con dữ tợn ngây thơ cả.
Nếu nàng biến về bản thể, chỉ cần một móng vuốt cũng đủ đè bẹp thú hình của của hắn.
“Cho dù ngươi có từng ăn cỏ thì cũng chẳng sao, ta sẽ không cười nhạo ngươi.” Nam Diên thản nhiên nói.
Đối với thú nhân ăn thịt, ngay cả việc ăn thịt thối hay thịt hỏng cũng dễ dàng được chấp nhận hơn việc ăn cỏ. Ăn cỏ không cung cấp đủ năng lượng. Nếu không có sức lực, khi đối mặt với loài thú khác, chúng sẽ bị xé xác.
Lẽ nào, hổ nhỏ này từng yếu đến mức không tranh được thịt thối với kẻ khác, chỉ có thể gặm cỏ cầm hơi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play