Nam Diên liếc nhìn con thú nhân ngoài miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo, không nhịn được bật cười trong lòng.
...Dính người.
Lúc Côn chưa tới, nàng chỉ ngồi trên phiến đá cạnh dòng suối trầm tư. Vậy mà trong mắt con hổ nhỏ này, nàng lại thành ra sắp khóc vì nhớ hắn sao?
Thấy nàng không nói gì, Côn cho rằng nàng đã thừa nhận mình dính người. Hắn thở dài bất lực, giải thích lý do hôm nay mà mình đến muộn: “Đám chuột Răng Nhọn gần đây đã bị ta bắt hết rồi, nên hôm nay ta phải chạy thật xa mới bắt được bốn con đấy.”
Nói xong, hắn đưa tay xoa xoa đầu nàng: “Ngày mai ta sẽ không đến muộn nữa, ngươi đừng khóc, trông như thể ta ức hiếp ngươi vậy.”
Nam Diên nghiêng đầu nhìn hắn, không giải thích gì thêm, chỉ thản nhiên nói: “Ăn thịt chuột Răng Nhọn nhiều ngày rồi, dù ngon cách mấy cũng ngán. Sau này đổi món khác đi.”
Côn hơi trố mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play