Thú nhân vừa nói, khóe miệng còn mang theo nụ cười nhàn nhạt, nụ cười ấy càng anh tuấn bao nhiêu thì câu nói vừa rồi lại càng khiến người ta muốn đấm vào mặt hắn bấy nhiêu.
Trong khoảnh khắc ấy, Nam Diên thực sự muốn bóp nát con chuột lớn kia, rồi ném thẳng vào mặt hắn.
Thú nhân thấy nàng không nói gì, tưởng rằng nàng quá vui mừng. Dù sao thì loài Chuột Răng Nhọn này cũng rất khó bắt. Tốc độ của chúng cực nhanh, chưa kể còn biết đào hang.
Dù Côn đã có kinh nghiệm nhiều năm, hắn cũng phải mất rất lâu mới tìm được một cái hang của Chuột Răng Nhọn.
Hắn bới tung cả cái hang, lôi ra một con Chuột Răng Nhọn béo mẫm.
Nam Diên không nhận lấy con chuột, ngẩng đầu lên nhìn thú nhân cao lớn trước mặt, đôi mắt đen trắng rõ ràng như phát sáng dưới ánh đêm: “Trước đây, mỗi lần ta ăn, A Đạt đều giúp ta xử lý thức ăn trước. Ta không có móng vuốt, cũng không có răng nanh. Ngươi có thể giúp ta không?”
Tiểu Đường trong không gian đánh ra một hàng dấu chấm hỏi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play