Tịch Vân Khôn chăm chú nhìn chuồn chuồn tre trong tay, dù đã cố kìm nén, nhưng chỉ cần liếc qua, Nam Diên cũng có thể nhận ra anh vui đến mức nào.
Nàng thật sự chỉ là tiện tay làm thêm một chiếc mà thôi.
Nam Diên nghĩ, đôi khi người đàn ông này cũng thật đáng yêu, đặc biệt là lúc chơi cùng Chu Chu, chẳng khác gì một đứa trẻ lớn cả.
Nhận được một chiếc chuồn chuồn tre thôi mà đã vui đến vậy sao?
Vẫn dễ dỗ như trước.
Tịch Vân Khôn ngắm nghía chuồn chuồn tre rồi bất chợt nói: “Ở đây đông người thế mà chỉ có mình tôi được món quà mà cô tiện tay làm, tôi nghĩ mình vẫn được xem là đặc biệt.”
Nam Diên: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play