Trầm mặc một lát, Thôi Giác mời Kỷ Nhị cô nương di chuyển đến một cái đình khác cách nơi này gần nhất.
Xác nhận bên cạnh đều là người mà Kỷ Nhị cô nương có thể tin tưởng, hắn nói: "Mấy ngày gần đây trong kinh có vài lời đồn không tốt, nếu cô nương… thật sự không muốn ở nhà, ta sẽ nói với di mẫu tận lực trì hoãn hôn kỳ, ngăn chặn lời đồn đãi quấy rối."
"Lời đồn...gì?" Kỷ Minh Dao nhất thời không kịp phản ứng.
Thôi Giác không biết nên nói rõ như thế nào.
Nhưng rất nhanh, Kỷ Minh Dao đã hoàn toàn hiểu rõ ——
Còn có thể là lời đồn gì?!
Có thể khiến hắn như vậy, ngoại trừ tư tình nam nữ ra thì còn có thể là cái gì?
Vậy câu hỏi vừa rồi của nàng... Thật là ngu xuẩn!
Kỷ Minh Dao vốn không quá xấu hổ nhưng nhìn thấy bên tai Thôi Giác đã ửng đỏ, trên da thịt như ngọc của hắn hiện lên rất rõ ràng... Còn há miệng giống như muốn giải thích, nàng vội đứng dậy nói: "Ta biết rồi! Thành hôn sớm hay muộn gì còn mời huynh thương nghị cùng thái thái... Không biết huynh có biết đường không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play