Triệu Giai Vân lạnh lùng nhìn Lâm Tú Chi, cười gằn nói: “Dì, gia thế Sở Tang Ninh tốt, dì thực sự chắc chắn cô ta sẽ ở bên con trai dì sao?”
“Dì đừng bị cô ta lừa, cô ta chỉ biết lời lẽ hoa mỹ, đợi cô ta lừa sạch mọi thứ của con trai dì, chưa biết chừng sẽ tìm cách rời khỏi thôn Trường Hưng để quay lại thành phố đấy.”
Mấy trò khích bác ly gián vặt vãnh này Lâm Tú Chi đã lâu không nghe thấy, giờ nghe Triệu Giai Vân nhắc tới, bà chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng, ngước mắt nhìn chỉ thấy sự ghen ghét trong mắt cô ta.
Lâm Tú Chi nói đúng một câu: “Cô đang ghen tị với Tang Ninh.”
Còn nói lừa bọn họ, lừa hết đồ đạc, Tang Ninh nhà người ta có nhà ở Bắc Kinh và thành phố Sơn Đông, còn có ba thương yêu, sao phải đến đây lừa bọn họ chứ. Tang Ninh mà để mắt tới Yến nhà bọn họ, Lâm Tú Chi đã thấy kiếp trước nhà họ Giang tích đức, mới cầu được một cô gái tốt như vậy.
“Ghen tỵ cái gì chứ, ghen vì cô ta lấy một tên què sao?” Triệu Giai Vân buột miệng nói mà không suy nghĩ.
Mặt Lâm Tú Chi và ba Giang đen như than, Phan Văn Lan cũng cau mặt, ngay cả Giang Phán An cũng nghe ra được ý chế giễu của Triệu Giai Vân đối với chú út, cậu bé tức giận bước tới: “Không được phép nói chú tôi như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT