Cả hai người đều bận rộn với công việc của mình, đến sáng hôm sau, khi Sở Tang Ninh tỉnh dậy, chưa kịp mở mắt đã ngửi thấy mùi cháo.
Lần theo mùi hương đến nhà bếp, cô thấy Giang Hành Yến với bờ vai rộng và eo thon đang đeo tạp dề nấu ăn cho mình, Sở Tang Ninh bước tới ôm lấy lưng anh làm nũng: “Giang Hành Yến, anh tốt quá đi.”
Giang Hành Yến hơi sững lại, cảm nhận sự mềm mại với hương thơm dịu nhẹ phía sau đang áp sát vào lưng mình, trong khoảnh khắc anh thấy cả lưng mình đều tê dại.
“Buông ra nào.” Giang Hành Yến khàn giọng bảo Sở Tang Ninh buông ra trước.
Sở Tang Ninh không chịu, ngược lại cảm thấy Giang Hành Yến nhỏ mọn, ngón tay vẽ vời trên lưng anh: “Đồ nhỏ mọn, ôm anh còn không được à?”
Giang Hành Yến điềm tĩnh tắt bếp, quay lại rồi giữ chặt tay cô, kéo cô vào lòng, ôm thì được thôi nhưng bây giờ chưa phải lúc.
Trong mắt Sở Tang Ninh, Giang Hành Yến như một chú chó lớn ngoan ngoãn, bên ngoài lạnh lùng nhưng lại rất dịu dàng với cô, điều này khiến cô quên mất rằng anh vốn là một chú chó sói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT