Ừm, Kiều Trà Trà nghe hiểu, dù sao nói mấp nói mé ý là anh trai nhà cô ấy nhất định không tham lam việc này.
Không chờ cô ấy nói xong, Kiều Trà Trà đã nhét một múi cam vào miệng cô ấy, hai mắt cô ấy chợt trợn tròn lên, nuốt xong mới nói: “Khó trách người ta lại muốn thu cam này, cam này ngon quá, nhiều nước, đáng giá bằng cả cam ngọt đóng hộp."
Kiều Trà Trà liền nói: “Mất rất nhiều công sức trồng trọt mà, giống như dầu hoa trà ở thôn của em vậy, đều được chăm sóc từ phân chuồng với phân bón hóa học. Cứ hai tháng người dân lại phải lên núi nhổ cỏ, lúc trời hanh nóng còn phải tưới nước, muốn có được đồ tốt thì phải bỏ công bỏ sức đúng không? Dù sao thì dầu hoa trà của thôn em cũng bán đến thủ đô, còn cam này mà có thể bán tới trong tỉnh là đã thỏa mãn lắm rồi.”
Giang Quế Phân ngạc nhiên: “Dầu thôn em còn bán đến thủ đô à?”
Kiều Trà Trà gật đầu nhẹ như gió thoảng mây bay, dường như đây là một chuyện không đáng nhắc đến.
Cây dầu trà ghép năm sau sẽ ra quả, sản lượng dầu hoa trà sẽ tăng lên, có thể tìm được đơn hàng trước thì càng tốt.
Hôm qua trên xe lửa thì đụng phải người kia, sau khi nói đến cam thì tâm tư Kiều Trà Trà đều đặt trên quả, hận không thể buộc lại bán tại chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT