Thật ra với căn cơ vững chắc của nàng, mấy đạo thủ ấn kia nàng sớm đã nhớ không sai một ly, nhưng có bài học trước đó, nàng không tiện biểu hiện quá mức tự mãn, miễn cho sơ ý lại đắc tội người khác.
Làm người mà, vẫn nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn.
Hầy, đám thanh niên bây giờ đúng là quá tự tin rồi, phải nếm chút khổ sở mới chịu rút kinh nghiệm.
Tạ Hoài Viễn âm thầm cảm khái. Nhớ năm xưa hắn vừa bắt đầu học môn luyện đan thuật, mấy đạo thủ ấn đầu tiên đã tốn của hắn trọn vẹn một năm trời mới ngộ ra được bí quyết trong đó.
Nghe ý trong lời Cố Phong Hoa vẫn là không để lời hắn nói trước đó vào lòng, cho rằng thủ ấn này đơn giản như vẻ bề ngoài.
"Vậy cũng tốt, ngươi bắt đầu đi." Thanh niên luôn phải chịu chút gian nan mới trưởng thành, cho nên Tạ Hoài Viễn cũng không nói thêm gì.
Ngay phía trước đan lô, Nguyên Tử Chính đang khống chế ngọn lửa lò, cũng lạnh lùng cười nhạt: Cái con Cố Phong Hoa này, sư phụ đã nhắc nhở đến mức này rồi, cư nhiên vẫn cuồng vọng như thế, xem nàng lát nữa làm sao mà xấu mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play