Khi còn ở học viện Lăng Thiên, mấy người Cố Phong Hoa từng thấy bố cáo có chữ ký của viện trưởng, nhận ra nét chữ trên đó đích thực là của Nhiễm Hồng Tuyết, biết rằng hắn không nói dối.
"Ta và Nhiễm viện trưởng là cố giao nhiều năm, mấy người Cố Phong Hoa cũng xem như là vãn bối của ta, có vài lời muốn trò chuyện riêng với bọn họ, nếu Tạ trưởng lão ngay cả chuyện này cũng muốn hỏi han, chẳng phải quá bất cận nhân tình sao?" Phương Thế Bác giơ bức thư trong tay, nói.
Tạ Hoài Viễn im lặng không nói, nhìn phản ứng của mấy người Cố Phong Hoa, hắn cũng biết bức thư kia không thể là giả.
Phương Thế Bác và Nhiễm Hồng Tuyết dù không phải là bạn chí cốt thì chắc chắn cũng có chút giao tình, hắn lấy thân phận trưởng bối của mấy người Cố Phong Hoa cũng không thể bác bỏ. Trưởng bối người ta tìm vãn bối nói chuyện riêng, một người ngoài như hắn quả thực không có lý do gì để ngăn cản.
Thế nhưng, Phương Thế Bác rõ ràng đến tìm chuyện gây khó dễ cho mấy người Cố Phong Hoa, vì đứa con quý báu mà ra mặt, nếu không có hắn ở bên cạnh, ai bảo vệ được sự an toàn cho mấy nàng.
Trong thoáng chốc, Tạ Hoài Viễn vô cùng rối rắm, râu cũng sắp bị hắn nhổ trụi.
Mấy người Mập trắng đều lộ vẻ lo lắng, có Tạ Hoài Viễn che chở, dù Phương Thế Bác là chủ một điện cũng không thể không có chứng cứ xác thực mà làm gì bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT