Quả nhiên, sức quyến rũ của tiền bạc là vô tận, trước đây Cố Phong Hoa nào có biết nàng còn có tay nghề giỏi như vậy.
"Ừm, vị đồng bạn này của ngươi, nhà chắc chắn là mở cửa hàng đồ da." Tạ Hoài Viễn chống cằm, có vẻ suy tư nói.
Nghe nói nhà họ Lạc cũng là danh môn vọng tộc, sao lại thành mở cửa hàng đồ da rồi? Cố Phong Hoa nhìn Lạc Ân Ân vẫn còn đang cười ngây ngô mà chỉ hận rèn sắt không thể thành thép hơn, xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên.
Diệp Vô Sắc không chút biểu cảm, trực tiếp lùi lại mấy bước, chỉ thiếu điều khắc mấy chữ "Ta không quen bọn họ" lên trán.
…
Đêm xuống, vốn dĩ Phiếu Vân Cốc cứ hễ tối đến là yên tĩnh đến đáng sợ, cuối cùng cũng có thêm vài phần sinh khí. Tạ Hoài Viễn bày tiệc ở sân nhà, đích thân đón gió tẩy trần cho mấy người Cố Phong Hoa.
Phiếu Vân Cốc người ở thưa thớt, tổng cộng chỉ có hơn bốn mươi người, ngoại trừ Tạ Hoài Viễn và mấy nam tử trung niên kia, cùng với hơn mười vãn bối như Tạ Du Nhiên, những người khác đều đang ở ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên tiệc rượu chỉ có hai bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT