"Theo ta thấy, cứ đánh cho chúng một trận rồi đuổi đi cho xong, lằng nhằng làm gì cho mệt." Nam tử có vẻ mặt ngơ ngác như hổ con theo sau nói.
Bởi vì "sự chiếu cố đặc biệt" của Kha Đồng Tín, bọn hắn đã có sẵn thành kiến với mấy người Cố Phong Hoa.
"Không được, bọn họ là người của học viện Lăng Thiên phái tới, dù có chút liên quan đến họ Kha kia, chúng ta cũng không thể vô duyên vô cớ động thủ, huống chi đây chỉ là suy đoán của chúng ta mà thôi. Chỉ vì một nghi ngờ mà ra tay làm người ta bị thương, chẳng phải là làm hỏng danh tiếng của Bồng Vân Cốc ta sao.
Cứ để mắt tới bọn họ trước, đừng để bọn họ tới gần Xích Long Khê là được." Tạ Du Nhiên quả quyết bác bỏ đề nghị của bọn hắn.
"Vậy phải để mắt tới bao giờ?" Nam tử ngơ ngác như hổ con ngáp một cái, dụi mắt nói. Mấy đêm nay chính hắn canh giữ ở ngoài cửa viện của Cố Phong Hoa, hắn đâu phải cú mèo thật sự, hắn mệt đến không chịu nổi rồi.
"Không lâu nữa đâu, theo như suy tính của tổ phụ đại nhân, chuyện ở Xích Long Khê mấy ngày nữa sẽ có kết quả, bọn họ cũng nên trở về rồi, đến lúc đó chúng ta không cần lo lắng nữa." Tạ Du Nhiên an ủi nói.
Nghe hắn nói vậy, mấy nam tử bên cạnh đều lộ vẻ nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT