“Thôi bỏ đi, chúng ta đi bên kia dạo xem.” Cố Phong Hoa đi về phía sườn dốc bên cạnh thung lũng.
Lần này, đối phương không ngăn cản nữa, nhưng vẫn cứ bám theo sau không xa không gần, vừa nhìn đông vừa ngó tây, ánh mắt liếc ngang cũng không rời mấy người.
Trên sườn dốc mọc đủ loại kỳ hoa dị thảo, gió nhẹ thổi qua mang đến từng trận hương hoa thơm ngát, ngước mắt nhìn, cảnh non nước hữu tình như tranh vẽ khiến lòng người thư thái.
Đáng tiếc, mấy cái đuôi nhỏ kia cứ bám theo sau từng bước không rời, khiến người ta không tài nào thoải mái được. Bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, Cố Phong Hoa chỉ thấy khó chịu toàn thân, dứt khoát quay về viện.
“Quá đáng ghét, bọn họ xem chúng ta là ai, cần phải phòng bị như phòng trộm vậy sao?” Vừa về đến viện, Mập trắng đã đầy bụng oán giận nói.
“Ta mặc kệ bọn hắn theo dõi, mấy ngày nay ta cứ chạy lung tung khắp núi, xem bọn hắn có thể theo dõi đến khi nào!” Lạc Ân Ân cũng bất mãn nói.
“Đúng vậy, ta nửa đêm ra ngoài, xem hắn có ngủ hay không!” Tính khí ngang bướng của Mập trắng nổi lên, vung nắm đấm nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play