Quả nhiên, dáng vẻ ngửa nghiêng của bích huyết vương lan chẳng phải giống hệt con người đang cười lớn sao? Thân lan thô kệch vặn vẹo, còn phát ra tiếng “rắc rắc” khe khẽ giống như tiếng cười của con người, chỉ là cảm giác kỳ lạ mà thôi.
“Tiện Tiện tìm ra điểm yếu chí mạng của nó rồi, chỗ đó trước đây mọc nhụy hoa. Nhụy hoa các ngươi biết chứ, cũng tương đương với cái... chim nhỏ của nó ấy, tuy bây giờ không còn nữa, nhưng chỉ cần gãi vào đó, nó sẽ cười lớn không ngừng, chẳng làm được gì cả.” Cố Phong Hoa nói một cách bình thản.
“Điểm yếu như vậy mà nó cũng tìm ra được!” Mấy người Lạc Ân Ân mắt đầy kinh ngạc, miệng há thành hình chữ O.
Không chỉ kinh ngạc trước khả năng quan sát nhạy bén của Tiện Tiện, mà còn kinh ngạc trước phẩm chất của nó: điểm yếu riêng tư như vậy mà nó cũng tìm ra được, thật quá đê tiện, quá bỉ ổi, quả nhiên hoa như tên... À không đúng, là hoa như phẩm chất mới đúng.
Nghe thấy tiếng kinh hô của mấy người Lạc Ân Ân, Tiện Tiện đắc ý vặn vẹo mâm hoa nhìn sang, cánh hoa động đậy mấy cái như đang nói gì đó.
“Nó đang nói gì vậy?” Lạc Ân Ân tò mò hỏi.
“Nó đang hát.” Cố Phong Hoa vẫn mặt không đổi sắc, không đợi Lạc Ân Ân hỏi tiếp liền học theo hát: “Cứ thế này chinh phục ngươi, áu áu... cắt đứt mọi đường lui của ngươi, lòng ta kiên cố, kịch của ngươi đã hạ màn, áu áu...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT