Ngay khi Dạ Vân Tịch nhẹ nhàng vuốt ve gò má Cố Phong Hoa, Kha Đồng Tín nằm giả chết dưới đất cuối cùng cũng tìm được cơ hội. Hắn túm lấy Trác Thanh Ca đang hấp hối, xé nát một vật gì đó, một đạo bạch quang lóe lên, hai người biến mất tại chỗ.
Dạ Vân Tịch không hề động đậy, vẫn im lặng nhìn Cố Phong Hoa. Có một số việc và nhân vật, hắn vẫn hy vọng Phong Hoa tự mình đối mặt, tự mình giải quyết, như vậy nàng mới có thể trưởng thành.
“Ta đợi ngươi...” Thanh âm của Dạ Vân Tịch khẽ vang lên bên tai Cố Phong Hoa. Khoảnh khắc tiếp theo, cả người hắn cùng với sương mù đen xung quanh từ từ biến mất.
Bàn tay vuốt ve gò má Cố Phong Hoa cũng biến mất, chỉ còn lại chút hơi ấm còn sót lại.
Xung quanh sáng lên, bóng tối và sự lạnh lẽo bao trùm cũng tan biến.
Bọn Lạc Ân Ân nghi hoặc nhìn Cố Phong Hoa đứng cách họ không xa.
“Phong Hoa?” Lạc Ân Ân cẩn thận lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT